Chương 149: Suy tư muốn đi

[Dịch] Thế Giới Thần Quỷ: Ta Treo Cẩu Máy Thành Trường Sinh

Phì Lặc

4.738 chữ

14-10-2023

Bây giờ Ngụy Hàn đã trở thành đệ tử thân truyền của Diêm lão. Mặc dù không có danh phận đệ tử, nhưng hưởng thụ đãi ngộ của đệ tử thực sự.

Diêm Cảnh Sơn không chỉ dốc hết toàn lực chỉ điểm hắn, mà thỉnh thoảng cho hắn chế tạo các loại khoáng thạch quý hiếm. Thế cho nên Ngụy Hàn không cần treo máy kỹ năng thì tài nghệ vẫn liên tục tăng cao.

Nhiều nhất chỉ cần một năm rưỡi nữa, hắn có thể trò giỏi hơn thầy. Đến lúc đó lại rèn một thanh thần binh lợi khí thích hợp với mình, thật là lợi ích biết bao. Nghĩ tới đây, Ngụy Hàn liền nhịn không được nhiệt tình hắn lên.

Buổi trưa, lúc mọi người đang ăn cơm, một con chim sẻ nhỏ đậu trên vai hắn, líu ríu nói gì đó. Ánh mắt Ngụy Hàn lóe lên, tiện tay xua con chim đi. Nhưng lại không ai biết, trong nháy mắt này hắn đã nhận được một tin nhắn.

Chim sẻ nhỏ nói trước cửa Bách Thiện Đường treo một cái đèn lồng đỏ. Đây là ước định của Ngụy Hàn và Hứa Du Nhiên, Vương giáo đầu.

Bọn họ không biết thân phận hiện tại của hắn, muốn tìm hắn cũng chỉ có thể chờ hắn đến Bách Thiện Đường. Hoặc là chủ động treo đèn lồng đỏ, như vậy chim sẻ nhỏ sẽ tới thông tri cho hắn.

Ngụy Hàn thấy thế cũng không sốt ruột, tiếp tục trở về làm việc. Đợi đến khi làm xong nhiệm vụ rèn một ngày, chạng vạng tối hắn mới về nhà thay quần áo, chậm rãi đi về phía Bách Thiện Đường.

Vừa tới Bách thiện đường, đã nhìn thấy nơi này vắng vẻ đi rất nhiều. Chỉ có vài phụ nhân giúp việc đang quét dọn mà Vương Giáo Đầu cũng ở đây.

“Sao vậy? Đã xảy ra chuyện sao? "Ngụy Hàn không nhanh không chậm hỏi.

"Nào có nhiều chuyện như vậy." Vương giáo đầu bật cười, kéo hắn qua một bên, nghiêm túc nói: "Hai ngày nay Hứa đại tiểu thư đã đưa bọn nhỏ rời đi, đợi lát nữa ta cũng phải lên đường, ngươi thật sự không đi cùng ta?"

Ngụy Hàn lắc đầu nói: "Qua một năm rưỡi nữa đi, nơi này cách Thập Vạn Đại Sơn rất gần, thích hợp để ta tu hành Luyện Huyết cảnh!"

“Được rồi.” Vương giáo đầu cũng biết đại khái thực lực của hắn, bởi vậy cũng không khuyên nhiều nữa.

Ngụy Hàn không thể so với thế gia đại tộc đệ tử, không có phong phú võ đạo tài nguyên cung cấp, càng không có các loại thần đan diệu dược có thể bổ sung, săn giết yêu thú là thích hợp nhất.

Vừa có thể uống máu yêu thú trở nên mạnh mẽ, lại có thể buôn bán tài nguyên yêu thú kiếm tiền, cớ sao mà không làm?

"Hứa tiểu thư nói, bảy ngày sau quận thành có một lần đại đấu giá cuối năm." Vương giáo đầu tiếp tục nói: "Trong hội đấu giá sẽ có không ít thứ tốt, nếu ngươi rảnh có thể đi một chuyến, nhất định sẽ không để cho ngươi tay không mà về."

"Lần đấu giá này là do Vạn Bảo các khởi xướng, có vô số bảo bối, đến xem cũng biết được không ít thứ tốt.”

"Nếu ngươi muốn đi, trước khi đấu giá hội bắt đầu thì đến phân hào Vũ Uy ở quận thành, báo tên Hứa đại tiểu thư, tất nhiên sẽ có người đưa thiệp mời cho ngươi."

Ngụy Hàn nghe vậy có chút kinh ngạc, Hứa Du Nhiên phái người truyền lời chỉ vì những thứ này. Chẳng lẽ nàng ta nhận định trong hội đấu giá sẽ có thứ thích hợp với hắn?

Không đợi hắn suy nghĩ nhiều, Vương giáo đầu vừa cười vừa nói: "Đương nhiên ngoại trừ hội đấu giá ra, cuối năm cũng có một loạt các đại tông môn tuyển người. Đến lúc đó thiếu niên thiếu nữ từ mười hai tuổi của Bách Thiện đường chúng ta đều sẽ tham gia, đây cũng là vì tìm kiếm chỗ dựa tốt cho bọn họ, ngươi không đi sợ là không tốt lắm."

“Thì ra là thế!” Ngụy Hàn nghe vậy lập tức bừng tỉnh đại ngộ.

Thì ra dụng ý thật sự của Hứa Du Nhiên không phải là hội đấu giá gì, chỉ là muốn hắn đưa những đứa trẻ này đi mà thôi.

Nha đầu này tự cho là nhìn thấu tâm tính Ngụy Hàn, cảm thấy hắn là một người không thích bị quấy nhiễu. Một lòng chỉ thích tăng cao thực lực, bởi vậy mới cố ý ném ra hội đấu giá làm mồi câu.

Ngụy Hàn trầm giọng cam đoan: "Đến lúc đó nhất định phải đi, tuy rằng mới ở chung hơn một năm, nhưng là hài tử Bách Thiện Đường đều là tâm huyết của chúng ta. Không phải thân nhân nhưng còn hơn thân nhân, đến lúc đó sẽ chọn cho chúng tông môn thật tốt.”

Đồng thời, đáy lòng Ngụy Hàn cũng đang suy tư. Đã sớm nghe nói các đại tông môn quận thành thực lực xuất chúng, vẫn chưa có duyên nhìn thấy, lúc đó hắn phải đi mở mang tầm mắt một lần mới được.

Chờ hắn hoàn thành việc tu luyện Luyện Huyết cảnh tại Thập Vạn Đại Sơn, tất nhiên sẽ bước vào quận thành. Hiện tại để cho bọn nhỏ giúp hắn dọn đường một chuyến, thu thập một ít tình báo cũng tốt.

Khi hắn hắn đến quận thành cũng không đến mức lạ nước lạ cái.

“Sắp rồi!” Trong miệng Ngụy Hàn cảm khái.

Ngụy Hàn bình thản như không, mặt không đổi sắc một mình uống hai bầu rượu. Hắn đã xem nhẹ chuyện sinh tử, cũng không còn bao nhiêu quyến luyến với huyện Thanh Sơn.

Thời gian trôi qua hai năm, tòa thành cổ xưa này đã thay đổi quá nhiều. Bạn bè quen thuộc cũng đã sớm rời đi, đã đến lúc cân nhắc việc thay đổi chỗ ở mới.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!